ĐÔNG CUNG PHỈ NGÃ TƯ TỒN REVIEW
27
Quá khứ đau khổ cùng hiện tại dang dở như là 1 trong bức màn bí mật mà tiểu Phong không đủ can đảm nắm lấy. Cô gái run lên vì khiếp sợ bởi sự thật man rợ sắp phơi bày.
Bạn đang xem: đông cung phỉ ngã tư tồn review

Thể loại: Cổ đại, cung đấu, tranh quyền giành vị, cảm động, day dứt, SEĐộ dài: 2 tập (phiên phiên bản mới: +n phiên ngoại)Tình trạng: hoàn - tái bản.Truyện cũng khá được chuyển thể thành phim thuộc tên.ĐVPH:Người trẻ con ViệtQuá khứ đau khổ cùng lúc này dang dở như là 1 bức màn kín mà tè Phong không đủ can đảm nắm lấy. Thiếu nữ run lên vì run sợ bởi sự thật tàn nhẫn sắp phơi bày. Cho dẫu đã có lần có số đông tháng ngày hạnh phúc thì toàn bộ cũng chỉ là gian dối được thêu dệt bắt buộc từ những âm mưu lọc lừa vùng thâm cung phương pháp xa vạn dặm.Nàng như là 1 trong những cơn gió nhỏ giữa thảo nguyên Tây Lương đầy nắng gió, ngập cả hơi thở của sự trong trắng và thuần khiết. Tình thân của thanh nữ cũng thực bụng và tha thiết như thế.Nàng yêu nuốm Tiểu Ngũ - một phái mạnh trai trẻ tới từ Trung Nguyên xa xôi.Người mà lại khi nghỉ ngơi bên, bạn nữ thấy trong cả ánh mặt trời cũng trở nên nụ cười của đại trượng phu làm lu mờ.
Xem thêm: Nghệ Sĩ Đức Lưu : "Tôi Hưởng Lộc Còn Chồng Vạ Lây Vì Vai Thị Nở"
Chàng sẽ cứu nàng khi cô gái bị ngã ngựa. đấng mày râu kể cho nữ giới những mẩu truyện về miền đất xa xôi kia. Con trai bắt cho nữ giới cả 100 con đom đóm trong khung trời đêm huyền diệu. Là chàng, khiến cho nàng luôn mỉm cười niềm hạnh phúc và thực lòng cám ơn ông trời về mối nhân duyên như ý này.Nhưng ai làm sao ngờ, ngày hôn phối lại là ngày bí quyết xa nhau mãi mãi. Ngày cơ mà sau này mỗi khi nhớ lại nữ đều rơi nước mắt lúng túng vì biết được những kín đáo cất giấu ẩn dưới nó. Rồi đại trượng phu lên ngựa chiến ra đi lúc dây sống lưng chẳng kịp trao lại cho con gái theo nghi thức truyền thống. Còn nàng, người ở lại với nỗi nhớ thương và hóng chờ....Nàng ngồi trên cồn cat nhỏ, bóng dáng bơ vơ và lạc lõng.Nàng ngóng phu quân của cô bé cưỡi chiến mã đưa tin thắng trận cù về.Nàng đợi mẫu ôm ấm áp khi gặp gỡ lại nhau.Nàng đợi nụ hôn bồn chồn và hậu đậu về còn chưa kịp trao ngày ấy.Nàng chờ sợi dây sống lưng chàng sẽ dịu dàng thắt mang lại nàng vào trong ngày hôn lễ không thành...Vậy mà, đáp lại tình yêu cùng nỗi mong ngóng của thiếu nữ là giờ đồng hồ vó ngựa chiến của quân thù giày xéo lên quê hương nàng, thảm cạnh bên gia tộc nàng. Huyết nhuộm đỏ thảo nguyên bao la, nhuộm đỏ cái sông xanh biếc, nhuộm cả trái tim héo úa và đau khổ của nàng.Là chàng, cố gắng Tiểu Ngũ thiếu phụ yêu đấy ư? Không! tất yêu nào là thật? đàn ông ấy vẫn thật sự bị tiêu diệt rồi. Còn bạn này là hoàng thái tử Lý vượt Ngân, nàng không còn quen biết...Nhưng dù cô bé dối lòng đến nắm nào thì thực sự cũng cấp thiết xóa bỏ. Hóa ra, những êm ả những thương yêu từng bao gồm đều là gian dối và âm mưu. Quá khứ tươi đẹp ấy ni lại nhuốm đầy black tối. Vô vọng và khổ đau cho tan vỡ, nàng chọn cách quên đi, quên tất cả, chẳng giữ lại gì cho phiên bản thân...Tường thành cao lớn, sông Quên giá buốt lẽo, lòng fan vô tình, rồi cũng tung biến...Nàng lại trở về là cô bé Tiểu Phong nhỏ nhắn nhỏ, nhưng hiện giờ nàng là thái tử phi của hoàng thái tử Lý thừa Ngân. đàn bà sống trong Đông cung, nơi thành cao thoáng cửa như dòng lồng giam hoa lệ nhốt thân xác với linh hồn người ở lại. Thanh nữ vẫn như ngày nào, rong ruổi phấn khởi với bạn dạng tính nghô nghê thiện lương của mình. Bởi kín đau thương tê vẫn không bị gạch trần...Cho mang lại một ngày, nàng gặp gỡ lại bạn cũ, gặp gỡ lại vượt khứ đã ý muốn quên đi. Bức màn mong muốn manh che dấu bị xé rách rưới tàn nhẫn. Lần nữa, tè Phong nữ giới như rơi vào tình thế địa ngục. Vì nàng phân biệt cho dẫu là vượt khứ hay bây giờ nàng các yêu lại một người. Một fan đã tàn ác và độc ác đem toàn thể tình yêu của cô gái vứt bỏ và có tác dụng bàn sút để giày xéo xâm hại quê nhà nàng.Hóa ra, yêu cùng hận đó là như thế. Không cách nào quên đi cũng không bí quyết nào gạt vứt được. Chỉ hoàn toàn có thể nhận hết toàn bộ những tổn thương đau đớn đó về phía mình mà thôi.Rõ ràng, khúc ca ngày nào trên thảo nguyên nữ từng hát nghe thiệt vui vẻ. Sao hiện giờ lại biến thành nỗi bi quan không cách nào bít dấu đến vậy. Mỗi một lời cất ra là 1 trong lần nước đôi mắt tuôn rơi...Lý thừa Ngân, đái Phong đàn bà thua rồi. Lose đến trái tim cùng sinh mệnh cũng quan trọng giữ lại cho bản thân mình... Nên nàng chỉ rất có thể lựa lựa chọn sự chia phôi tử biệt này mà lại thôi...Nàng lại lần khần thật ra vào ván bài âm mưu tranh quyền chiếm vị chốn Đông cung này fan thua là Lý thừa Ngân. Con trai thua vày đã lấy tình yêu của bản thân mình vào để cược. Sau cuối chàng ráng trong tay cả dương gian lại chẳng tìm kiếm thấy dương gian của lòng mình...Nếu vận mệnh là một trong những vòng dây oan trái và tình yêu là 1 trong những tiếng thở lâu năm bi ai. Vậy thì, xin hãy quên đi, quên đi những yêu hận tình thù từng có. Để ta và nàng không phải âm dương chia lìa như kiếp này. Để nước mắt cơ thôi rơi cùng nỗi đau thôi bóp nát trái tim ta...Giờ đây, con trai chỉ rất có thể gọi tên nàng trong số những giấc mơ đầy nước mắt buồn bã của mình. Và khoảng cách của họ quan trọng nào lấp đầy nữa rồi. Chỉ hoàn toàn có thể mỗi bước lại gần là 1 trong lần tổn hại càng sâu. Nàng, sao hoàn toàn có thể nhẫn vai trung phong và xuất xắc tình đến ráng kia chứ? chị em đi rồi, cũng có theo cả trái tim chàng...Chàng ghi nhớ lại toàn bộ quá khứ dịu dàng từng gồm bên nàng. Chẳng phải người vợ từng hứa đang gả cho đàn ông ư? Chẳng phải đàn bà từng yêu chàng thiết tha ư? Chẳng cần cả hai đã có lần quên lãng tất cả những nhức thương ấy ư?Tiểu Phong, Lý thừa Ngân chúng ta nhất định phải đi đến cách đường này? quay đầu lại một đợt nữa được không? van lơn nàng, van xin đàn bà đừng tách xa.Nhưng, tất cả đã muộn rồi, muộn thiệt rồi..."Để lúc này khi đang mất nàng rồi ta new biết. Hóa ra, không tồn tại nàng trên trần thế này ta chẳng còn lại gì cả". (*)Hóa ra, không tồn tại nàng, trên trần gian này ta chẳng sót lại gì cả.Ta chẳng còn lại gì cả.Chẳng sót lại gì cả...Lời ca ấy sao mà bi quan và chua xót cho thế. Nó như xé rách trái tim vẫn tan vỡ lẽ của một người. Bởi yêu yêu quý rồi phải quên lãng là điều đau thương mang lại cỡ nào kia chứ?Nàng như cơn gió nhỏ dại trên thảo nguyên bao la nắng gió, người đã vượt vô vàn dặm xa xôi lấy tình yêu của bản thân dâng cho chàng. Để rồi, nam nhi đã tiến công rơi cơn gió ấy, nhằm nó tan trở thành vào hư vô mãi mãi…_____(*): Trích từ fanfic của rv-er.