Hệ thống đang bảo trì rà soát thông tin

Hệ thống tự cứu của nhân vật phản diện review

      79

Đọc ngừng bộ Ma đạo tổ sư rồi cái bạn bị cuồng cái văn phong của má Xú, thế là đi tìm truyện của má đọc, thì thấy của má Xú viết chỉ có vỏn vẹn 3 truyện mà thôi mà bộ quan lại trời đức phúc thì còn chưa full, yêu cầu lọt hố vào bộ Hệ thống tự cứu của nhân vật phản diện.

Bạn đang xem: Hệ thống tự cứu của nhân vật phản diện review

Bộ này nghe bảo là được viết trước cả bộ MĐTS cơ.

Riêng bản thân bạn thì thấy bộ này nhiều rộng yếu tố hài hước, coi mà cười rụng cả răng đau cả hàm.

Bạn thụ là người hiện đại, motif của má Xú thì nhân vật chính thường có quá khứ đau khổ, riêng biệt bạn thụ này thì không có nhắc tới, cơ mà bạn thắc mắc là vì ếu gì bạn này chết trẻ như vậy (nên mới xuyên).

Bạn thụ bởi vì trước khi chết cố gắng cày cấy hết bộ truyện > của một tác giả dở khá Đâm máy bay lên giời, kết quả cũng có thể hiểu được, tức chết tại giường.

Sau đó chính là sống lại ở bối cảnh trong cái truyện dở hơi kia, ko những chiếu thẳng qua mà còn xuyên vào một thương hiệu nhân vật phản diện, tứ cách tỉ bỉ, ngụy quân tủ, toàn bị ném đá, kết cuộc thảm nhất trong truyện nữa – Thẩm Thanh Thu.

Vị Thẩm Thanh Thu nguyên bản thì đúng là có quá khứ cũng chả tốt đẹp gì, bạn này không phụ thân không mẹ lăn lộn đầu đường xó chợ, mà lại tính tình vốn cũng chẳng có đẹp đẽ gì, bị người ta bán vào một gia đình, bị thương hiệu công tử nhà đó bắt nạt đánh đập mà lớn lên, một lần vì tức giận quá mà cầm kiếm một khá giết hết những kẻ đã bắt nạt mình vào gia đình này.

Sau đó bạn Thẩm Thanh Thu nguyên bản theo tên sư phụ mình học tu tiên, rồi cuối cùng giết sư phụ mình để gia nhập Thương size Sơn phái.

Nam chính Lạc Băng Hà (công) là đệ tử dưới trướng của Thẩm tiên sư, vì ghen ghét bạn công tây vị hơn người, mà bạn Thẩm Thanh Thu nguyên bản lúc nào cũng làm khó làm dễ nhỏ người ta, từ khi be bé mới bước dô dưới trướng của bạn, làm khó tận tới mấy năm giời.

Cũng may là bạn thụ xuyên vào tại thời điểm bạn công còn không bước lên con đường hắc hóa, còn chưa có hận Thẩm Thanh Thu nguyên bản tận xương tủy, cứu vớt lại tí hình tượng cùng cày độ hảo cảm với phái nam chính, nếu ko sau này bị gọt thành côn nhân thiệt bi thảm. Chính thức bước vào con đường ôm đùi nam giới chính.

Cũng chả biết dạy dỗ, giáo huấn kiểu gì, mà phái mạnh chính của một án văn ngực đực vốn hậu cung ba ngàn ko điếm được lại lội vào nhỏ đường làm gei.

Thẩm Thanh Thu nguyên bản bề ngoài lúc nào cũng làm, ra vẻ đón đầu đạo cốt, ra vẻ thanh tĩnh tao nhã, thực chất chính là một thương hiệu cuồng d*m, ngụy quân tử lòng dạ hẹp hòi, bị tất cả mọi người khinh bỉ.

Thẩm Thanh Thu sau khi xuyên ko thì lại là một tuổi teen cực kỳ yêu mạng sống, lại còn bị một hệ thống của google translate cưỡng ép đóng kịch đến giống với nguyên bản, thế là năm này qua năm nọ, càng giả càng giống, bề ngoài tựa như trích tiên, lúc nào cũng với hào quan lại của tiên tu, chỉ là nội tâm thì không hề như vậy, thực sự một biệt nữu.

Truyện này ko có nhiều yếu tố gớm dị mang lại lắm, tuy là tu chân tuy vậy thực sự đọc như một bộ truyện hài, cười muốn xúc ruột.

Nội tâm bạn thụ cực kì phong phú, mỗi lần đấu tranh cùng hệ thống google translate thì đều khiến người đọc cười muốn gập người.

Lạc Băng Hà tiểu công chính là đặt sư tôn Thẩm Thanh Thu của mình lên đầu, miễn người này vui tên này có thể vừa là hầu nữ cận thân quan tâm giấc ngủ sinh hoạt vừa là đầu bếp tỉ mẩn mỗi bữa ăn, chuyện lớn chuyện bé vào phong đều một tay bạn công làm lấy, thực sự chính là phái mạnh nhân cha tốt, có thể lên được phòng khách vào được phòng bếp vô được phòng ngủ.

Đương trường từ một bạch liên hoa trở thành hắc liên hoa.

Nhưng cho dù là bạch giỏi là hắc thì cũng như cũ là liên hoa mà thôi, bạn này đối với người ngoài cũng không rộng không kém là một tên ma đầu, ít ra đối với người của mười hai đỉnh phong thì chính là phải đuổi cùng giết tận.

Xem thêm: Mỹ Phẩm Ohui Có Tốt Không? Review Top 19 Sản Phẩm, Giá Bán, Mua Ở Đâu

Có điều, ở trước mặt sư tôn Thẩm Thanh Thu thì lại giống hệt như một tên tiểu bạch suốt ngày nũng nịu, hở tí là đỏ mắt khóc huhu, chắc còn cách nào khác, đại thần bay lên giời chính là chỉ như vậy mới có thể bẻ cong thẳng nam giới Thẩm Thanh Thu.

Tiếng của một tuổi teen hơi ủy mệnh chung nói: “Đệ tử ngàn dặm hun hút từ nước ngoài châu dạt dẹo trở về, sư tôn trong cả nhìn cũng không chú ý một cái, đã hy vọng cự giỏi sao?”

.

Thẩm Thanh Thu thản nhiên nói :”Của ta nuôi, còn cấm đoán ta nhìn ?”

Lạc Băng Hà cười hì hì nói :”Tất nhiên là cho. Sư tôn nhìn có thuận mắt không ?”

.

Thích nhất chính là cái hệ thống mười nhị đỉnh của Thương khung Sơn phái, tuy một phái chia làm mười nhị đỉnh tuy vậy lại cực kì bao phủ khuyết điểm.

Trước mặt ngoại nhân thì bảo là về phái tính chuyện, thực chất chính là chuyện đến trên đây kết thúc, chúng ta trở vể ăn uống cơm thôi.

Khi người của mình bị người ta đánh hội đồng thì nhảy ra với danh là bảo vệ chính nghĩa, nhưng mà thực chất chính là :

Vô Vọng cuối cùng không nhịn được nữa, quát :”Liễu phong chủ!”

Liễu Thanh Ca :”Nhỡ tay.”

“Nhạc chưởng môn.”

“Hoa mắt.”

Quần chúng có mặt ko hẹn mà gặp lén nghĩ :Chuyện Thương form Sơn phái mặt người nhà, quả nhiên danh bất hư truyền.

Hai vị này đây là đã dùng hành động thực tế để cho kẻ khác biết :Đánh lộn, có thể ; lúc dễ phong chủ Thanh Tĩnh phong, đừng hòng!

.

Thẩm Thanh Thu không nhức đầu nữa, tuy vậy vẫn thấy choáng.

Nhạc Thanh Nguyên :”Vừa rồi bị đánh trúng rồi ?”

Liễu Thanh Ca :”Kẻ nào đánh ?”

Đùa ?! Ai có thể đánh trúng Thẩm Thanh Thu ?! Vời tình hình vừa nãy, ai bị đánh chứ Thẩm Thanh Thu ko thể bị đánh được nghe ko ?! cha người hết vào tối ngoài sáng bảo vệ hắn là ai hả ?! Còn choáng được ! Chỉ có hắn đi đánh kẻ khác thôi!

Chưởng môn phái Nhạc Thanh Nguyên, là huynh đệ thuở hàn vi của bạn nguyên bản, vì thất hứa với nguyên bản mà bị nguyên bản ghi thù, theo nguyên tác chính là vì ngọt ngào người sư đệ này mà bị vạn tiễn xuyên tâm, chết cực oan uổng.

May mắn thay, hàng vậy thế ko để chuyện đó xảy ra, Nhạc chưởng môn tới cuối cùng cũng ko có việc gì, vui vui vẻ vẻ mà sống, một vào số những điều đáng yêu thương của má Xú.

Thương nhất vào truyện là khúc bạn công trở về sau khoản thời gian bị bạn thụ (thực chất là hệ thống Google Translate) ép buột nhảy xuống vực thẩm để trả thù bạn thụ, bạn thụ như chim sợ cành công, không thẻ nào tìm biện pháp khác chính là kim thiền thoát xác, để lại một cảnh tự bạo nhảy xuống từ đài cao, bạn công cứ tưởng mình mất đi sư tôn, đau lòng khóc ròng, ôm cái xác, một lần ôm tận năm năm.

Thật ra tất cả cũng chỉ vì người không nguyện hỏi người ko nguyện nói, nếu ko đã ko xảy ra nhiều chuyện như vậy rồi.

Y nói từng câu, tiến gần từng bước, hung hăng bức người :”Hay là để đến ta giành đồ ăn với một nhỏ chó ? tuyệt để mang đến người mà ta giao ra chân tâm, đối xử hết lòng lừa gạt ta, vứt bỏ ta, phản bội ta, tự tay đẩy ta xuống địa điểm luyện ngục không bằng?”

.

Thẩm Thanh Thu buông ra Lạc Băng Hà, chầm chậm thối lui về sau, trê tuyến phố lảo đảo một chút.

Tu Nhã tìm rơi xuống trước. Người chủ sở hữu đã trường đoản cú bạo linh lực, fan còn kiếm còn, giữa không trung đã gãy thành mấy mảnh.

Thẩm Thanh Thu luôn có thói quen nuốt máu vào trong bụng, giờ đồng hồ phút này lại tùy ý ngày tiết tươi tuôn ra.

Hắn nói chính là :”Tất cả trước giờ, hôm nay toàn bộ trả lại mang đến ngươi.”

Sau đó, ngã ngửa về phía sau, từ bên trên lầu rơi xuống.

Trong truyện không thể ko nhắc tới một giàn nhân vật phụ tuy thế không thể thiếu như là bạn Liễu Thanh Ca của Bách Chiến phong rất lạnh lùng rất mê say chiến dẫu vậy cũng đáng yêu thương lắm rất là ngọt ngào sư huynh đệ đồng môn, bạn Thượng Thanh Hoa đại thần Đâm máy cất cánh lên giời cũng xui xẻo bị xuyên vào trong quyển truyện đựa ngựa dở khá của mình,một Trúc đưa ra Lang có suy nghĩ ân thù vặn vẹo tuy vậy cũng đáng thương, một Tề Thanh Thê miệng mồm dữ dằn dẫu vậy rất có lòng,một đại quái nhân đánh chẳng có chút nào vẻ vang, một đám nữ nhân vốn là hậu cung của bạn công Lạc Băng Hà, một đám yêu ma quỷ quái, vân vân và mây mây.

“Chỉ là, tuy ko phải bị y giết chết, nhưng mà là vì y mà chết.” Liễu Thanh Ca gằn từng tiếng, giống như lợi kiếm ra khỏi vỏ :”Thù này tất báo.”

Tề Thanh Thê khó tính nói: “Thẩm Thanh Thu ngươi… Ngươi tất cả biết hay không sư huynh bọn họ đã biết thành ngươi sợ hãi thảm đến chũm nào! Đồ đệ của ngươi khi đó đã khóc thành chiếc dạng gì rồi? cả ngày khóc lóc nỉ non tới mức cả thanh u Phong phần nhiều chướng khí mù mịt nhưng mà để tang báo hiếu 1 năm trời khiến ai ai cũng chẳng mong mỏi lên! địa chỉ phong chủ cũng nhằm trống, mặc dù vậy ngươi lại ở xung quanh tiêu dao khoái hoạt!”

Túm cái váy lại thì trên đây cũng chỉ là một câu chuyện tu tiên cực kì hài hước, cực kì giải trí, văn phong má Xú thì không thể đỡ được, ngay từ những dòng đầu tiên đã khiến người đọc xoắn não, tình tiết thì phong phú khỏi bàn, bất ngờ từ những tình huống, má Xủ bỏ những bỏ ra tiết bé tẹo tuy thế không hề vô dụng, dường như đọc một lần rồi lại muốn đọc lại lần nữa. Ahuhu!!!!